KẾT
Trần Xuân An
đúc chuông tim, bằng ống liều mũi đạn (1)
bút thôi gõ rồi, sao cứ ngân nga:
– đâu tượng lính, vàng Nam kề đỏ Bắc?
vọng vang niềm Cầu
Ý Hệ quê nhà
sông trắng nắng, giữa bờ vàng bờ đỏ
trắng vở học trò, trắng tóc nhân dân
ván cầu Hiền Lương liền bao dòng chữ
Bến Hải trải lòng, trầm uất cũng ngân
cả tập thơ nối hai bờ, đồng vọng:
người bắn
nhau, nhưng đâu phải bắn nhau
bắn những ngoại
xâm sau lưng nhau đó! (2)
tiếng chuông ngân nhắc nhở mãi ngàn sau
thơ viết Để
lòng người thôi trầm uất
nở từ xương máu, đâu chỗ khai sinh?
phế liệu đạn bom, chuông tim đã đúc
bút thôi gọi về mấy triệu hương linh…
siêu thoát ngoa vinh, dây oan “cởi trói”
văn, sử thật, là hồn vía, mãi còn
mấy triệu hương linh còn lên tiếng nói
sống chan hoà cùng muôn thuở nước non.
T.X.A.
07:10 – 08:10
& buổi xế trưa 16-8 HB15 (2015)
(1) ống
liều: vỏ đạn, catut đạn (la cartouche).
(2) Hai câu thơ trong tập
thơ thứ 14 của Trần Xuân An:
“Để lòng người thôi trầm uất”.
http://www.tranxuanan-writer.net
http://www.txawriter.wordpress.com
http://www.facebook.com/tranxuanan.writer