Web Tác giả Trần Xuân An
Ảnh chân dung Hoàng Trần:
http://tranxuanan.writer.googlepages.com/tranhoang_dhsptphcm.JPG
Điểm mạng vi tính toàn cầu Hoàng Trần (Trần Hoàng):
http://360.yahoo.com/tranhoangtran & http://vn.myblog.yahoo.com/tran-hoang .
HOÀNG TRẦN______________________________________
SƯƠNG PHỐ
Gửi Pleiku
Phố trong sương và em cũng trong sương
Sương và phố quyện vào em, lãng đãng
Cả thành phố bềnh bồng trong biển trắng
Chỉ cây thông là mãi dáng phong trần.
*
Anh bao năm giong ruổi dưới đồng bằng
Vẫn gặp núi đứng bên đường tư lự
Nhưng sương phố thì mịt mờ mây phủ
Để bồn chồn mỗi lúc thoáng mưa qua.
*
Tưởng ra đi rồi sẽ sớm quay về
Nên buổi ấy anh vô tình quá đỗi
Để sợi tóc đã nhuốm màu sợi khói
Mới hay người ở lại mắt rưng rưng …
*
Xin lỗi núi, hiểu ra thì quá muộn
(Phố trong sương mà anh cũng trong sương)
Cho dẫu thế, sương vẫn là sương phố
Của một thời tuổi trẻ, phải không em ?
Pleiku, 7/93 - Sài Gòn, 26/11/94
HOÀNG TRẦN_______________________________________
RÉT CÙNG ĐÀ LẠT
Phải ta về, Đà Lạt lạnh hơn không
Sao cái rét đến bất thường quá vậy?
Dường như đã lâu lắm rồi, có phải
Bàn tay tìm hơi ấm đẫm sương khuya?
*
Bởi đèn đường hay ngại ánh trăng kia
Mà đêm ấy bờ môi chừng bỡ ngỡ
Trêu chi mãi, bóng điện vàng dốc phố
Có ta về, trăng mới về theo.
*
Sương giá nào thấm nổi trái tim yêu
Có lẽ núi muốn thử lòng nhau đấy
Càng rét buốt càng thêm Đà Lạt vậy
Anh đã về, em hiểu lòng anh chưa?
*
Ta đã về, Đà Lạt hiểu ta chưa
Đừng thổi nữa, gió ơi, đừng thổi
Xanh thăm thẳm mắt hồ ngóng đợi
Anh lại về Đà Lạt với em thôi…
Đà Lạt, 3 – 2003
HOÀNG TRẦN_______________________________________
THÁNG GIÊNG NON
Tháng giêng về thức dậy trong tôi
Cái rét ấm của một thời xao xuyến
Những nõn lá xanh non màu kỉ niệm
Tháng giêng này như thể tháng giêng xưa.
*
Mùa hoa ấy, nắng ngập ngừng tỏa bóng
Người nửa hư nửa thực đến bên đời
Câu hát nhớ quyện tiếng đàn mơ mộng
Tôi vụng về nào biết tháng giêng trôi.
*
Tháng giêng trôi … Chưa kịp nói bao lời
Trang nhật kí hóa thành trang thơ nuối
Bàn tay ấy chưa chi đà rụt vội
Để chia tay chỉ muốn nắm không rời.
*
Giờ người đã như mây trời diệu vợi
Tháng giêng qua chẳng biết đã bao lần
Nhưng chẳng có tháng giêng nào sánh nổi
Mối tình đầu thơ trẻ tháng giêng non …
Sài Gòn, 01/1990
HOÀNG TRẦN_______________________________________
PHƯỢNG NHỚ
Rất tình cờ, mới sáng nay thôi
Lũ chim sẻ từ đâu về gợi nhớ
Anh bất chợt thấy sân trường rực đỏ
A, phượng xa đà trở lại rồi.
*
Phượng vẫn vậy, trẻ trung duyên dáng
Như hôm nào trong nắng lung linh
Làm xao xuyến bao lòng trai kiêu hãnh
Bước qua nhanh song còn ngoảnh lại nhìn!
*
Anh thuở ấy sao quá chừng mộng tưởng
Mải làm thơ vì phượng - phượng đâu ngờ
Nên tháng hạ theo chim trời vụt mất
Mới giật mình ngơ ngẩn ngẩn ngơ.
*
Thì phượng nhé, giữ giùm anh tuổi trẻ
Để trong anh sắc phượng mãi tươi màu
Để anh lại làm thơ và hát khẽ
Về một mùa hè xa, rất xa …
Sài Gòn 05/1991
HOÀNG TRẦN_______________________________________
NẮNG MAI
Năm xưa chạy giỡn trên đồi,
Cánh chuồn tương lượn suốt thời thanh niên.
*
Cớ gì mặt đất chung chiêng,
Ngã vào nhau, lại hồn nhiên tiếng cười.
*
Hái hoa dại đuổi tặng người,
Đường xa giờ vẫn đạp bừa cỏ may.
*
Xin chào vạt nắng ban mai
Ngọn đồi xanh, cánh chuồn bay, chập chờn...
Sài Gòn 12 / 2000
HOÀNG TRẦN_______________________________________
ẨN DỤ TUỔI 40
Tưởng như mới vừa gặp mình đâu đó
Ná dây thun thơ thẩn quanh vườn
Vườn rợp lá, chim trời chẳng thiếu
Đất sét thì đầy dẫy ngoài mương.
*
Mới ngày nào mong sải cánh băng sông
Theo lời bạn bắt chuồn chuồn cắn rún
Sông rộng quá mà phép mầu chẳng ứng
Thôi đành bơi luẩn quẩn ven bờ!
*
Chuyện ma quỷ vẫn in đầy trí tưởng
Ngoài đêm đen như có tiếng chân đi
Tiếng chó sủa, tiếng gió lùa... ghê rợn
Trùm kín đầu, miệng nhẩm: "Án ma ni..."
*
Những phép tính vẫn thường hay bỏ dở
Cá lia thia óng ánh vạn gam màu
Tiếng sáo đồng tập nói vụng về sao
Giá con số là cá vàng, sáo nhỏ...!
*
Bốn mươi tuổi, vẫn ngỡ mình đâu đó
Ná dây thun, lững thững trên đời...
Sài Gòn, 1992
HOÀNG TRẦN_______________________________________
GIÃI BÀY
Thưa em, tôi có mối tình
như sương, chỉ sợ lúc bình minh lên
dặn lòng dù nhớ dù quên
hoa kia mới hé đừng nên tơ màng.
*
Thưa, tôi như thể chim ngàn
em thương thì đỗ, nhược bằng .. . chẳng sao !
lại về cuộn giấc chiêm bao
lại cành khô rụng đêm nào vỗ bay.
*
Thưa em, tôi đã giãi bày
không nghe, em để ngoài tai cũng đành !
Sài Gòn, 11/12/1994
HOÀNG TRẦN_______________________________________
THƠ TÌNH TRÊN CÁT
Đừng lặng nữa, lòng anh đang dậy sóng
Biển xanh ơi, anh những muốn xa bờ
Chưa hụp lặn giữa khơi tình sâu rộng
Đã hiểu gì về biển cả đâu, em!
*
Biển mông mênh. Và em cũng mông mênh
Nên bỗng sợ bước chân mình hụt hẫng
Đã quen tắm nửa đời nơi bãi cạn
Biển xanh ơi, anh chẳng dám xa bờ !
*
Chỉ dám gửi bài thơ này lên cát
Nhờ sóng vọng về một chút hồi âm
Anh dù mãi nơi cùng trời cuối đất
Vẫn có em như thể ở bên mình …
Nha Trang, 03/7/1993
HOÀNG TRẦN_______________________________________
MIỀN XANH
.Thân tặng các bạn học viên
Lớp Đại học Khoa học Nhân văn -
ĐH Sư phạm TP. HCM tại Lâm Đồng
Mây vầy quanh đỉnh Lang Bian
Tựa người phố núi quàng khăn đợi người
*
Tôi về phượng tím bừng tươi
Hồ Xuân Hương lại bóng soi Đồi Cù
Vẫn rừng thông khúc lãng du
Vẫn bờ vai đẫm sương mù dốc quen
Nồng nàn ánh mắt miền xanh
Ửng đôi gò má cho tròng trành ai.
*
Giá mà đừng phải chia tay
Qua Prenn, với những ngày không em…
Đà Lạt, 2000
HOÀNG TRẦN_______________________________________
VĨ KHÚC
Thế rồi hai chúng mình tan vào nhau
Mỗi nhau thôi, chẳng còn ai khác
Tóc anh dù điểm bạc
Vẫn rộn ràng trẻ trai.
*
Ngày dài hơn, đêm dài hơn
Mong chờ khắc khoải
Em đâu còn vụng dại
Vẫn say như tình đầu.
*
Và rồi chúng mình mãi là của nhau
Của nhau thôi
Ánh mắt
Bờ môi
Vòng tay cuống quýt…
*
Giấc mơ có là cõi thực
Sao đời lại hóa chiêm bao?
*
Mai
Anh phương xa
Đôi ta không hề cách biệt
Đừng khóc nữa
Em
Trời đang mưa…
Đà Lạt – Bình Phước, 6 – 2004
HOÀNG TRẦN_______________________________________
LẺ SẦU
Chút kỷ niệm với L.M.Th.
Thôi về nghe gió ru đêm
nghe cây tiễn lá nghe chim giã bầy
nghe tình chợt mỏi cánh bay
nghe trong mơ huyễn lời ai nghẹn ngào
nghe trùng dương gọi đồi cao
nghe ra hiu quạnh nghe vào quạnh hiu
nghe từng kỉ niệm chắt chiu
nghe trong da thịt ẩn nhiều vết thương
nghe gai ốc mọc sởn hồn
nghe quanh nghe quẩn mưa dồn quẩn quanh ….
Pleiku, 1973
HOÀNG TRẦN_______________________________________
LỚP SƠN
Thép cũng gỉ
Mưa nắng đổi mùa
Thân phàm xác tục
Em đừng phân bua...
Sài Gòn, 16 - 01 - 2001
HOÀNG TRẦN_______________________________________
ĐÊM CÂM
Nửa đời tàu chạy về không
đêm nghe còi vọng xé lồng ngực đau l
làm chi cho úa mái đầu
làm chi cho bạc những màu tình xuân
tàu về lầm lũi đêm câm
những toa đời rỗng đỗ thầm bến trăng
mênh mang trời đất mênh mang
bóng in bóng, ngọn cỏ vàng gió lay
không gian lắng tiếng thở dài
mà lòng như thể rụng đầy sao sao ….
Sài Gòn, 02/01/1978
HOÀNG TRẦN_________________________________________
DÃ QUỲ - EM
Mùa đông cao nguyên
Cỏ cây cuộn rúc
Em hồn nhiên
Vũ điệu bên đường.
*
Chiều nhấp nhô
Thuỷ mặc
Bỗng rực sắc vàng
Giai điệu Trịnh.
*
Đất ba-dan bừng xanh
Đồi thung nhộn nhịp
Em rỡ ràng
Khai hội ngàn hoa.
*
Anh nhớ núi quay về
Gió đại ngàn vi vút
Nếu không em
Lạnh biết chừng nào!
Tây Nguyên, đông 2005
HOÀNG TRẦN_______________________________________
XUẤT HÀNH
Nếu em là hướng Nam
Còn anh là hướng Bắc
Thì cứ nhằm tuổi em
Mình xuất hành cho chắc.
*
Em vào chùa lễ Phật
Cầu chồng con bình an
Anh bỗng cay tròng mắt
Phải đâu vì khói nhang!
*
Đời giờ hơn mơ tưởng
Con cái đã trưởng thành
Nên nếu cần chọn hướng
Anh mãi cùng hướng em…
Mùng một Tết Nhâm Ngọ, 2002
HOÀNG TRẦN_______________________________________
DẠO CHƠI VỚI CON
Cho Nguyên Hân
Sáng nay ba được rảnh
Con gái của ba ơi
Lại đây thay áo mới
Ba con mình dạo chơi ….
Con tung tăng trên đường
Miệng ê a ca hát
Thấy vật gì cũng nhặt
Nhặt rồi nhìn ba, khoe
Chừng như cả cuộc đời
Với con đều mới mẻ
Nên mỗi lần vấp té
Lại xoa tay nhoẻn cười.
Cả đường phố đông vui
Bỗng hóa thành vườn trẻ
Con đi giữa người người
Vẫn ấm vòng tay mẹ.
Năm tháng tưởng vô tình
Tuổi thơ qua mãi mãi
Ba sáng này với con
Lại gặp mình bé dại …
Búng, 13-8-1983
HOÀNG TRẦN_______________________________________
NGẪM VỀ HOA
1. Như ai
Nhà, một sân cây kiểng
Bốn mùa thoang thoảng hương
Cớ sao dăm bữa Tết
Vẫn mua hoa dọc đường ?
2. Như con
Cũng một loại đất trồng
Cùng một tay người trông
Cây thì ra lắm nụ
Cây chỉ trổ vài bông
3. Như bố mẹ
Cây bôn-sai cho dáng
Chậu cúc vàng cho hoa
Giá còn cội mai già
Cho cả hoa lẫn dáng …
Xuân 1996
HOÀNG TRẦN_______________________________________
HỌP BẠN NGÀY XUÂN
Tặng Ng.H.Gi.
Thằng lập nghiệp xứ người
Đứa Tây Nguyên, kẻ Bắc
Có khi cả năm trời
Chỉ mấy dòng thiệp Tết
Thôi vẫn chậu mai này
Chọn làm nơi họp bạn
Cũng là cuộc sum vầy
Sau bao ngày xa vắng
Nào, nâng ly, cạn chén
Mừng cho nhau may mắn
Bạn cũ chỉ dăm thằng
Thảy vẫn còn trọn vẹn
Chúc thằng nghèo hết nghèo
Thằng giàu mau hưởng phúc
Cuộc sống dẫu muôn bề
Mong đời không vẩn đục.
Khai bút Xuân Mậu Dần, 1998
HOÀNG TRẦN_______________________________________
XUÂN ĐỢI
Của tuổi 45
Tết mà mai hoa nở muộn
Trông anh như gã thất tình
Chùm chùm búp xanh mây mẩy
Chẳng ngờ vắng cánh môi xinh !
Cũng bởi tại mình vụng quá
Bỏ công đeo đuổi bao ngày
Để đến lúc cần trẩy lá
Vẫn còn lóng ngóng run tay.
Sáng ra mới là năm mới
Hoa ơi hé nhụy cho người
Kịp thỏa lòng anh thức đợi
Dịu dàng một sắc xuân tươi.
Xuân Đinh Sửu, 1997
HOÀNG TRẦN_______________________________________
ĐÊM THUẬN HẢI
Phan Thiết mưa đêm phòng cúp điện
Bạn bè tề tựu thắp tình thân
Mồi ngon bày sẵn đâu ai nhấm
Chỉ nhấm câu thơ với tiếng đàn.
Phan Thiết, hè 1989
HOÀNG TRẦN_______________________________________
BÊN DÒNG SÔNG VỆ
Quê hương tôi miền Trung bình dị lắm
Bát cơm nghèo hai bữa độn ngô khoai
Manh áo vải bốn mùa hăng bụi đất
Đường gân thô sớm tối giữ tay cày
Vồng lang tím hoa lay đùa gió nhẹ
Hàng keo gầy ôm ấp mộng bình yên…
Ngày binh lửa dấy tràn nơi xóm nhỏ
Lũy tre già gục mặt khóc măng non
Bông bụt đỏ xác nhầu vương thuốc súng
Chưa biết gì sao nghẹn ứ đau thương
Tôi bỏ xứ tha phương từ độ ấy
Lòng rơi theo hoa sứ rụng sân trường.
Chiều tháng chạp trở về bên sông Vệ
Dòng nước này đang đổ xuống làng tôi
Sông thì chảy mà không đò xuôi ngược
Tôi ngẩn ngơ như mất Mẹ bên đời …
Quảng Ngãi, tháng chạp năm Qúy Sửu, 1974
HOÀNG TRẦN_______________________________________
QUÊ MẸ
Lũy tre làng bao bọc tuổi thơ tôi
Lúa chao võng, tôi no dòng sữa mẹ
Sông Vệ chở phù sa bồi cho tôi bám rễ
Núi Đất cõng tôi lên đón ánh mặt trời
Hôi hổi lòng tôi là củ khoai trái bắp
Ngọt bùi hương vị ca dao:
Củ lang mỏng vỏ đỏ da
Ai về Long Phụng theo ta thì về …
Trong vi vút gió đồng khoáng đạt
Tôi cánh diều tung tăng.
Lớn khôn rồi mới hiểu hết gian truân
Để hạt thóc lại trở thành hạt lúa
Cái nắng cơn mưa, dịch hại vô chừng
Bưng chén cơm và, lòng bỗng rưng rưng…
Con đã đau nỗi đau rời Mẹ
Long Phụng ơi, từ bấy đến nay
Thoáng thấy sông, lại nhớ dòng sông Vệ
Gặp đồng hương, ồ, giọng ấy quê mình….
Quảng Ngãi 1985 - Sài Gòn 1996
HOÀNG TRẦN_______________________________________
MỘT CON ĐƯỜNG
Dọc chiều dài đất nước, chúng tôi đi
Để lại sau lưng những con đường râm mát
Giữa Trường Sơn vẫn dạt dào biển hát
Đêm trăng, gió lá rì rào …
Ông tôi đi. Rồi ba, chú tôi đi
Những chuyến đi trọn thời trai tráng
Tôi lớn lên giữa quê nhà, đứng thẳng
Như cây măng chĩa ngọn lên trời.
Những năm tháng chiến tranh qua đi
Ông tôi, chú tôi đà yên nghỉ dưới vòm xanh Tổ quốc
Ba tôi trở về. Giữa vòng tay ba, mẹ khóc
Tuổi hai mươi tôi mới biết mặt cha mình.
Chỉ một con đường. Chỉ một. Chúng tôi đi
Ông tôi đi. Ba, chú tôi đi. Tôi, rồi con tôi tiếp bước
Tiếng chân dội bốn chiều đất nước
Để tiếng đàn bầu tha thiết đêm đêm...
04-01-1984
HOÀNG TRẦN (TRẦN HOÀNG)
Xem thêm: http://tranxuanan.writer.googlepages.com/tho_hoangtran.htm